Cái gọi là tuổi trẻ chính là chặng đường bạn tìm lấy tâm hồn mình đang tự do đâu đó ngoài kia. Mang theo là phần lớn nỗi niềm cô đơn chẳng thể nào lý giải. Bạn sẽ dễ thấy cô đơn trong mọi lúc. Hoặc dù trái tim đã để ai đó giữ lại, nhưng xung quanh những thời khắc hạnh phúc đó, bạn lại tự vấn và tiếp tục tìm lấy mình.
Cái gọi là tuổi trẻ, chính là lúc để bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn nghĩ, nhiều khi điên rồ. Tuổi trẻ là để nông nổi và điên rồ. Đừng e dè gì cả.
Có những khi bạn sẽ thấy bị thu hút về một miền đất nào đó. Bạn tự gật đầu gói ba lô nhỏ, leo lên xe và lên đường. Để khi đặt chân được đến đó, lại thấy thoả mãn về cái sự điên ấy và ngẫm, giá như có ai đó sẵn sàng điên với ta, ta thề, có thể rong ruổi trên những con đường hun hút này quanh năm suốt tháng. Thế rồi lại tự gạt nó ra khỏi đầu để cứ dành những khoảng lửng trong tuổi trẻ, làm một kẻ độc hành dị dị. Mang những suy tư về đủ thứ chuyện trên đời. Hoặc về những thứ cảm xúc chẳng định nghĩa cũng chẳng sao.
Cái gọi là tuổi trẻ để nhiều khi bạn sẽ phải giật mình khi trái tim rung bất chợt với một người hoàn toàn không phù hợp. Bạn sẽ chiến thắng cảm xúc ấy, hay đầu hàng thì tuỳ ở bạn. Giành lấy ai đó về mình, biến họ thành kẻ phản bội cũng ở bạn nốt. Ai cấm được bạn, nếu không phải là chính mình??
Tôi lại muốn nói về tuổi trẻ khi tiếc nuối nghĩ về thuở nhỏ, hoặc lắm khi hoang hoải khi nghĩ về ngày mai. Những nỗi lo ai cũng như ai, rồi ai cũng gặp phải. Ngoảnh đi, ngoảnh lại, bạn sẽ thấy thời gian như chảy nốt trong chiếc đồng hồ cát, thoắt ngày, thoắt tháng, thoắt năm.
Tuổi trẻ tôi cũng như bạn. Mang những hoài bão ấp ủ của đời mình. Mang những xúc cảm lạc lõng ở đâu đó trở về. Oằn mình trong tiếng thở dài cô độc. Chẳng phải do ai không ở bên bạn, mà do bạn đang bỏ mặc chính mình...
Tôi thèm những ngày đông, môi rét run tím tái, bất chợt đến một điểm dừng chân, bắt gặp hình dáng cô đơn nào đó tôi chờ, rồi chúng ta sẽ ủ ấm cho nhau qua ngày qua tháng....
Nhận xét
Đăng nhận xét