Mê lực của rượu vang chính là ngọt, chát và đắng! Sẽ có những ngày bản thân thấy trống rỗng và mất cân bằng, muốn ngắt mọi kết nối tới bên ngoài, ngủ vùi rồi lại lặng yên nghe nhạc. Dù là lúc đó muốn làm bất cứ điều gì cũng nhất mực chiều theo. Tẩy trang, tắm táp, thoa kem dưỡng lên giường rồi lại thèm chút vị giác thấm đẫm vang đỏ, lật người dậy làm 1 ly “đậm” hơn bình thường. Chẳng nghĩ gì cả, vô hồn ngồi gõ vài dòng khi để suy nghĩ thả trôi theo nhạc. 11:39pm Ngó qua 2 cuốn sách đã mua hồi lâu, nội dung vô vị liền động tâm cất kĩ cuối giá sách dự là sẽ chẳng bao giờ rờ tới nó nữa. Một vài sai lầm chính là mua sách theo tựa, mà chẳng may cái tựa đó trúng phóc tâm trạng lúc đó. Thật hài hước mù quáng! Ly rượu gần tới đáy, trong tâm trí vẫn không gợn lên chút suy nghĩ nào. Ngày mai, tiếp tục một ngày như thế, thì bắt đầu có suy nghĩ khi nào mình sẽ thay đổi, khi nào sẽ thực sự làm theo dự định. Để rồi lại bị cái tĩnh lặng nhấn chìm hết cả những dòng suy nghĩ đó đi...
Tôi không muốn mỗi lần bắt đầu ở đây đều là nỗi buồn, nhưng chính mình lại không kiểm soát được. Có một vài biến cố xảy ra rồi tôi nhận ra rằng dù bản thân đã hai mươi tám tuổi, nhưng lại chỉ biết loay hoay như một đứa trẻ, chẳng biết nên làm gì, bắt đầu từ đâu để giải quyết nó. Đến ngay như việc cảm xúc của tôi lúc đó là đúng hay sai tôi cũng không chắc nữa. Liệu mình có tàn nhẫn quá không? Điều chưng cầu suốt cuộc đời chỉ mong cuộc sống an yên, chẳng bon chen tranh giành với ai, thế nhưng cuộc sống mà có thể người ta nghĩ là ảm đạm đó tôi mong mãi không được. Fuck that, mọi thứ quá lộn xộn để tiếp tục. C